Sống 1 Lần Trong Đời Và

Sống 1 Lần Trong Đời Và

“Nếu có thể hãy dành một ngày “sống chậm” tại làng Hemu. Ngôi làng nhỏ bé được bao bọc bởi những hàng bạch dương và các dãy núi tách biệt khỏi đô thị ồn ào đem lại cảm giác bình yên khó tả. Một buổi chiều hoàn hảo tại Hemu có thể là dạo bước trên những con đường nhỏ trong làng băng qua những căn nhà gỗ xinh xắn với từng luống rau tươi mới. Hoặc đơn giản là đặt mình trên bãi cỏ nào đó rồi thả hồn theo từng đám mây trôi trên bầu trời xanh hít thở bầu khí trời trong lành hiếm hoi.”

“Nếu có thể hãy dành một ngày “sống chậm” tại làng Hemu. Ngôi làng nhỏ bé được bao bọc bởi những hàng bạch dương và các dãy núi tách biệt khỏi đô thị ồn ào đem lại cảm giác bình yên khó tả. Một buổi chiều hoàn hảo tại Hemu có thể là dạo bước trên những con đường nhỏ trong làng băng qua những căn nhà gỗ xinh xắn với từng luống rau tươi mới. Hoặc đơn giản là đặt mình trên bãi cỏ nào đó rồi thả hồn theo từng đám mây trôi trên bầu trời xanh hít thở bầu khí trời trong lành hiếm hoi.”

Biết ơn những gì mình từng có và đang có

Cuộc sống xa gia đình thường gặp không ít khó khăn, tủi cực mà không biết nên chia sẻ cùng ai. Chính vì thế, cuộc đời “tha hương” cũng dạy cho ta lòng biết ơn, sự trân trọng những gì mình từng có và đang có. Phải những ai đã từng trải qua những ngày đau ốm không có người thân bên cạnh, mệt đến bò lê ra sàn nhà vẫn phải gượng đứng lên nấu nồi cháo loãng thì mới thấm thía bát cơm nóng, miếng thịt kho mẹ nấu cho mình quý giá đến thế nào. Phải những ai nỗ lực vượt qua những định kiến, kỳ thị, kèn cựa của xã hội ngoại lai để có được một cơ hội, dù chỉ là nhỏ nhoi cho riêng mình mới hiểu hết giá trị của đồng tiền, may mắn, và tất cả những gì mình đang sở hữu.

Rất nhiều người sống ở nước ngoài mà tôi biết từng tâm sự rằng họ trở nên gần gũi, cảm thông hơn với gia đình khi ra nước ngoài sinh sống. Mặc dù không có điều kiện liên hệ về nhà, trò chuyện thường xuyên với bố mẹ như khi còn trong nước nhưng trong thâm tâm, họ biết mình đã trở thành người con ngoan hơn nhờ sống xa rời gia đình. Bản thân tôi cũng vậy, nhiều khi ở vào hoàn cảnh không được như mong muốn, cuộc sống ngột ngạt, mệt mỏi, tưởng muốn buông xuôi, nhưng mỗi lần nghĩ đến con đường mình đã qua và những gì gia đình đã hy sinh cho mình để có được ngày hôm nay, tôi lại cảm thấy bình tâm trở lại và quý trọng hơn những gì mình đang có.

Có lẽ ít trải nghiệm nào khiến con người ta trưởng thành nhanh như khi sống một mình ở nơi đất khách. Rất nhiều người vì điều kiện học tập, công việc và hoàn cảnh mà phải rời quê hương ra nơi khác lập nghiệp. Tuy nhiên, nếu còn ở trong cùng một đất nước, ta sẽ không gặp quá nhiều khó khăn khi giao tiếp với người mới, tìm hiểu văn hóa nơi ở mới, và thậm chí, vẫn có thể nhận được sự trợ giúp về vật chất và tinh thần dồi dào từ gia đình. Nhưng khi sống ở nước ngoài, ta chợt nhận ra rằng mình chỉ có thể dựa vào chính mình; ngay cả khi may mắn được sống cùng người quen hay trong cộng động kiểu bào đi chăng nữa, sẽ có những quyết định trong cuộc sống ta phải tự đưa ra và những rào cản về ngôn ngữ, văn hóa, sắc tộc ta phải tự vượt qua một mình. Một khi đã nhận ra rằng mọi hành động mình làm ra đều đi liền với hệ quả của nó và không ai có thể theo sau nâng đỡ, chỉ bảo cho mình được, ta buộc phải trưởng thành và sống có trách nhiệm hơn. Trong quá trình đó, ta cũng dần trở nên độc lập hơn trong suy nghĩ, hành động, và định hướng cho tương lai cho mình.

Chính vì lợi ích này của việc sống ở nước ngoài mà những học sinh, sinh viên ở các nước phát triển vẫn tích cực tham gia các chương trình trao đổi, du học ngắn hạn, gap year ở nước ngoài; chứ không chỉ riêng gì sinh viên Việt Nam sang các nước phát triển để trải nghiệm. Tôi có nhiều người bạn Mỹ từng sang Việt Nam du học và qua rất nhiều năm, các bạn vẫn không ngừng kể lại những câu chuyện trong quá trình du học đã làm mình thay đổi như thế nào. Như Vicky, một cô bạn người Mỹ từng co rúm lại khi sang đường, không dám ăn đồ ăn ngoài phố, uống nước đá… kể cho tôi rằng cuộc sống có phần hỗn loạn, tùy tiện ở Việt Nam khiến cho bạn sau này trở nên mạnh mẽ hơn, dám nghĩ dám làm hơn để trải nghiệm cuộc sống. Hay như Tam, một cậu bạn người Mỹ gốc Việt từng chia sẻ với tôi rằng mặc dù khi còn ở Mỹ, bạn đã dọn ra ở riêng, nhưng phải đến khi sang Việt Nam và tiếp xúc với nhiều bạn sinh viên có hoàn cảnh khó khăn, từ quê lên thành phố vừa học vừa làm, Tam mới thấy mình còn có thể sống độc lập và có trách nhiệm hơn nữa với cuộc sống riêng của mình. Bởi vậy, việc sống ở nước ngoài, dù là địa điểm nào đi chăng nữa, cùng cho con người một cơ hội mới để thay đổi bản thân, trưởng thành, và sống độc lập hơn.

Mang cho mình một góc nhìn khác

Trải nghiệm sống ở nước ngoài sẽ cho ta góc nhìn khác về hầu như mọi mặt của cuộc sống. Và điều này giúp mở mang kiến thức, tư duy, và sức sáng tạo lên rất nhiều. Con người thường có xu hướng chịu ảnh hưởng bởi môi trường sống, khiến ta tin vào những điều mà số đông cũng tin tưởng, và hành xử theo cách mà mọi người quanh ta vẫn làm. Nhưng khi tách ra khỏi môi trường quen thuộc này, ta sẽ bỗng nhiên trở thành “người ngoài” và như mọi người vẫn nói, người ngoài cuộc thì thường có cái nhìn sáng tỏ, đa chiều, hiểu biết hơn những người trong cuộc. Sống ở nước ngoài lâu dài, ta sẽ dần phát triển góc nhìn khác biệt hơn, khách quan nhưng cũng cá nhân hơn, bớt đi tính rập khuôn, a dua, “bầy đàn” thường thấy.

Đó là lý do tại sao mà nhiều vlogger, blogger, hay influencer – những người tạo ảnh hưởng lớn cho giới trẻ hiện nay là du học sinh hoặc có xuất phát điểm là du học sinh. Cuộc sống ở nước ngoài dễ cho các bạn cái nhìn khác đi về những sự việc, hoàn cảnh xảy ra ở trong nước, tạo cảm hứng cho các bạn dám nói ra những điều khác biệt, làm những điều mà có thể nếu còn ở trong nước bạn chưa chắc đã dám làm. Bởi được chứng kiến nhiều điều mới mẻ hàng ngày, chất liệu sống của các bạn cũng giàu có hơn và bạn muốn được làm nhiều hơn cho đam mê, sáng tạo của mình. Đây là điều rất khó để có được nếu không tách rời hẳn môi trường quen thuộc và bắt đầu trải nghiệm cuộc sống ở nước ngoài.

Có được những trải nghiệm có-một-không-hai trên đời

Điều cuối cùng và cũng là tuyệt vời nhất của việc sống ở nước ngoài là có được những trải nghiệm độc đáo mà không gì có thể so sánh được. Những trải nghiệm này đến từ nhiều cung bậc cảm xúc thăng trầm của cuộc sống nơi đất khách, từ niềm vui được mắt thấy, tai nghe, tay chạm đến những thứ mà mình chưa từng biết đến, và từ sự trân trọng những nỗ lực, hy sinh của bản thân và gia đình để mình được đặt chân đến những nơi mình được đến, làm những điều mình được làm. Đây không chỉ là những điều làm cuộc sống của ta trở nên màu sắc, sinh động, đa chiều hơn, mà còn có thể tiếp tục trở thành những giai thoại truyền cảm hứng cho con cháu sau này. (Khi còn nhỏ, tôi luôn say mê nghe những câu chuyện kể về chuyến đi Đông Đức của bà hay trầm trồ ngắm chiếc cốc thủy tinh có in hình hai chú chim hòa bình ông mua khi ở Bun-ga-ri — đó là một phần ký ức tuổi thơ đáng nhớ tạo nên ước mơ du học của tôi sau này).

Bởi vậy, dẫu biết rằng không phải ai trong đời cũng có cơ hội được sống ở nước ngoài và không phải ai cũng có ước mơ lớn đủ để rời bỏ gia đình, quê hương sang một vùng đất mới, tôi vẫn muốn viết ra những dòng này thay lời động viên, khích lệ. Tôi có nhiều người bạn từng đi du học ở nước ngoài nhiều năm, sau đó về nước hẳn và không còn ý định đi đâu xa nữa, nhưng những trải nghiệm đáng nhớ một thời “xa xứ” vẫn còn nguyên đó và tiếp tục giúp mọi người trong cuộc sống hiện tại ở Việt Nam. Tôi cũng có những người bạn khi còn trẻ lúc nào cũng kể về ước mơ đi “Tây” của mình nhưng chưa bao giờ có đủ động lực để bắt tay vào hành động hiện thực hóa ước mơ. Thế nhưng đến khi có gia đình, con nhỏ, tưởng như ổn định rồi thì ước mơ lại trỗi dậy, cộng thêm mong muốn cho con cái được lớn lên trong môi trường khác, các bạn lại đi được những bước lớn hơn, dài hơn, quyết liệt hơn để đưa cả gia đình sang nước ngoài trải nghiệm. Khi còn làm công tác xã hội ở cộng đồng người Việt nhập cư tại Mỹ, tôi được làm quen với rất nhiều ông bà, cô bác tuổi đã cao, tưởng như cả đời sẽ chỉ sống an nhiên ở Việt Nam, ấy vậy mà (nửa) cuối cuộc đời lại ra nước ngoài. Nhìn những bác bằng tuổi ông bà, bố mẹ mình vẫn vui vẻ hàng ngày cắp sách đi học tiếng Anh, học thi quốc tịch, vận động người Việt đi bầu cử…, tôi nhận ra rằng không có gì là không thể. Nếu bạn thực sự quyết tâm, hãy để trải nghiệm sống ở nước ngoài có-một-không-hai này được trở thành một phần cuộc đời của chính mình!

*Bạn thích bài viết này? Hãy cân nhắc ủng hộ cho The Present Writer để blog có thể tiếp tục hoạt động phi lợi nhuận

**Vui lòng đọc kỹ yêu cầu về Bản Quyền-Cộng Tác trước khi sao chép hoặc trích dẫn nội dung và hình ảnh của blog